《题景焕画应天寺壁天王歌》拼音版

唐代欧阳炯

jǐnghuànhuàyīngtiāntiānwáng--ōuyángjiǒng

jǐnchéngdōngběihuángjīnrénxìngbáiméizhǎnglǎozhòngmínggōng

céngshíhuìshānchùshìménzuǒtiānwángwēicóngláifāng

guǐshénguàimǎnzǒudāngyánshēngqiūguāngwéntiānwángfēntiānxià

shuǐjīnggōng殿diànliúcǎizhàngshífèiccffzhuāngjīnbiānpínlín

shāxiàngguānghuīshǒuqínglíngyúnfēishénduìchūbǎopíngzi

tiāndàojīntángcháoshuōzhemínggōnghuàzhōufǎngháoduānshànxiě

zhāngsēngyáoshìyǒushénréndàozichēngzhězāimiàoshǒuchuánsūngōng

néngliúshénzōngxiékuīxiǎoguǐshuāngzhíyuèlánggāobànxiōng

bǎoguāndòngzǒngshēngwēiróngqiāngzuǒyòuláiqīnggōnghéngyīngzhǎojiānxiān

yāochánbānhóngpiāopiāodànkǒngyúnzhōngzhòuháiguīhǎidōng

mǎngshétuōhúnshēnduòjīngmèinuòláishuāngyǎnkōngdāngshíshínányǒu

zhènzàibǎofāngchēngxiǔdōngbiānhuàlekōng西biānliúhòurénjiàoshǒu

hòurénjiànzhějiēxīnjīngjǐnwèimínggōnggǎnzhēngshuízhīwèimǎnsānshízài

huòyǒurénláijiānshēngkuāngshānchùshìmíngchēngtóugāoliányuè

céngchíxiàngjiǎnlèiwèiguānyòuyǒushézhūchángzàiniánzhǎnglǎozōng

jīnménshīshíjǐnggōngxìnglái便biànqǐnggāoluànqiǎngtóufēng

qūnxúnduìzhàngdiānsànmànxíngjiēyǒngchūjiāojiāxièmǎnkōng

liǎngmiànhuòrándòushèngwánglǎndōng西jiànrènhuījiēzhěng

wàntóushīziyǎojīnjiǎjiǎochāluò..tóuzhuàngjiànduōjīnjié

wānhuántiěbiànshēnshéhuīluànzònghéngràohànlóugànjiéliè

méiyǎnshùzhuīguàilìngrénzhītóushēngguǐ

bànmiànlángānxiǎoérkuàngwénchūxìngzhìmàishěnshěndāngzhèng

qǐngèrshānrénxiàxiánchéngqiānshìjūnjiànmínghuángtiānbǎonián

huàlóngzhìfēiǒuránbāohánwànxiàngcángxīnbiànxiànbǎibānshēngyǎnqián

hòuláihuàpǐnlièmíngxiánwéièrrénkānjiānrénjiānshìjiēqiú

yàngchùchuánchángyōushēngyúnjiēméntiānshàng

欧阳炯简介

唐代·欧阳炯的简介

欧阳炯

(896-971)益州(今四川成都人),在后蜀任职为中书舍人。据《宣和画谱》载,他事孟昶时历任翰林学士、门下侍郎同平章事,随孟昶降宋后,授为散骑常侍,工诗文,特别长于词,又善长笛,是花间派重要作家。

...〔 ► 欧阳炯的诗(47篇)